Thiếu hụt nguồn cung đã là một vấn đề tồn trọng của Canada trong nhiều thập kỷ. Để đạt được mức trung bình của các nước G7, Canada cần thêm 1,8 triệu căn nhà.
Một hội đồng chuyên gia do chính phủ chỉ định ở B.C. đã công bố một báo cáo vào đầu tháng này, kêu gọi tất cả các chính phủ hỗ trợ cho nhau và loại bỏ những trở ngại về quy định đã khiến việc xây dựng nhà ở ở mức thấp hơn nhiều so với mức cần thiết để đáp ứng tình trạng dân số ngày càng tăng.
Hội đồng chuyên gia gồm sáu thành viên, đại diện chính quyền B.C. các chính quyền liên ban, đã vượt khỏi các khuyến nghị kiềm chế nhu cầu được trích dẫn về thuế và mức phí chuyển nhượng cao hơn. Thay vào đó, hội đồng thảo luận tập trung vào việc thiếu nguồn cung nhà ở tại B.C. và những nỗ lực cần thiết để giải quyết vấn đề này.
Ở Metro Vancouver, vốn được biết đến do tình trạng giá nhà leo thang chóng mặt, việc xây dựng nhà ở đã duy trì từ 10.000 đến 25.000 căn mỗi năm trong ba thập kỷ qua, ngay cả khi dân số trong khu vực tiếp tục tăng.
Ngoài ra, những gì đang được xây dựng chưa thực sự phù hợp với những gì thị trường đang cần. Phần lớn các công trình xây dựng gần đây là các chung cư, điều này không giải quyết được tình trạng thiếu nhà ở thấp tầng (ví dụ, biệt thự, nhà liền kề). Điều này dẫn đến giá nhà tầng thấp ở khu vực Vancouver leo thang nhanh chóng và bền vững.
“Nói một cách đơn giản, British Columbia cần phải xây dựng nhiều ngôi nhà bổ sung để có đủ chỗ ở cho một nền kinh tế và dân số đang tăng lên,” hội đồng khuyến nghị.
Hội đồng đã tổng hợp 23 đề xuất theo năm lời kêu gọi hành động. Nhóm khuyến nghị đầu tiên tập trung vào việc cải thiện khuôn khổ quy hoạch để ước tính tốt hơn cần thêm bao nhiêu nhà ở để đáp ứng cho dân số ngày càng tăng. Hơn nữa, hội đồng khuyến nghị đẩy nhanh quá trình phê duyệt các dự án phát triển nhà ở mới.
Khuyến nghị của hội đồng tại B.C. về quy trình phê duyệt quy hoạch nhanh hơn và minh bạch phù hợp với kết quả nghiên cứu tại Canada và các nơi khác, nghiên cứu đã xác định giá nhà ở tăng nhanh hơn ở các khu vực pháp lý được biết đến với tốc độ phê duyệt quy hoạch chậm.
Quá trình lập quy hoạch được tiến hành nhanh chóng không có nghĩa là các tiêu chuẩn quy hoạch cần phải thỏa hiệp. Thay vào đó, mục tiêu phải là minh bạch trong các quy trình lập quy hoạch cùng với thời gian phê duyệt tối thiểu được đảm bảo. Nếu không có sự rõ ràng về thời gian phê duyệt, các đơn vị xây dựng và phát triển sẽ mất nhiều tháng và nhiều năm để theo đuổi hồ sơ xin phân lô trong khi sự khan hiếm nhà ở mới tiếp tục góp phần làm tăng giá nhanh hơn.
Khuyến nghị thứ hai là cải cách quy trình tính phí liên quan đến quá trình phát triển. Chính quyền thành phố thu các khoản phí như vậy để tài trợ cho việc phát triển cơ sở hạ tầng địa phương cần thiết để hỗ trợ sự phát triển theo quy hoạch. Do đó, các khoản thu như vậy là cần thiết. Hội đồng khuyến nghị tính minh bạch và nhất quán trong việc đưa ra các khoản phí như vậy để không để xảy ra các cuộc đàm phán từng trường hợp cụ thể giữa các nhà phát triển và cơ quan quy hoạch nhằm cố gắng cắt giảm mức độ của các khoản thuế. Hội đồng đã chọn ra những đóng góp về tiện ích cộng đồng ở B.C. thiếu "tính minh bạch và tính dự báo được", dẫn đến sự chậm trễ trong quá trình phát triển và tăng chi phí cho các phát triển bất động sản mới.
Hội đồng lưu ý rằng việc cải thiện khả năng chi trả nhà ở không thể đạt được chỉ bằng các giải pháp dựa vào thị trường. Do đó, khuyến nghị thứ ba yêu cầu chính quyền cấp tỉnh và liên bang tăng cường xây dựng nhà ở giá phải chăng. Hội đồng lưu ý rằng trước những năm 1990, chính phủ liên bang đã đầu tư xây dựng nhà ở cộng đồng ở mức cao hơn nhiều so với mức được ghi nhận gần đây. Hơn nữa, hội đồng nhấn mạnh sự cần thiết của các ưu đãi thuế để hỗ trợ những đơn vị đang phát triển nhà ở xã hội.
Khuyến nghị thứ tư kêu gọi sự phối hợp tốt hơn giữa ba lệnh của chính phủ. Việc tăng nguồn cung nhà ở đòi hỏi sự kết hợp chặt chẽ hơn giữa các chính quyền thành phố, cơ quan quản lý việc sử dụng đất và các cấp chính quyền cao hơn có thể cung cấp các biện pháp khuyến khích và phương tiện để tài trợ cho việc xây dựng nhà ở xã hội (giá phải chăng). Kể cả việc giữ cho danh mục nhà ở xã hội hiện có, thường do chính quyền địa phương duy trì, trong tình trạng được bảo dưỡng tốt cũng đòi hỏi sự phối hợp chặt chẽ giữa tất cả các lệnh của chính phủ.
Khuyến nghị thứ năm yêu cầu loại bỏ ưu đãi thuế đối với chủ nhà. Hội đồng lưu ý rằng trong nhiều thập kỷ, các chính sách của chính phủ đã nhằm khuyến khích việc sở hữu nhà. Tuy nhiên, những cách tiếp cận như vậy đã khiến người thuê nhà gặp bất lợi hơn. Hội đồng đề xuất đối xử công bằng hơn với người thuê và chủ sở hữu trong hệ thống thuế và đề xuất loại bỏ Trợ cấp Chủ sở hữu nhà của B.C.
Nhiều người ủng hộ thị trường nhà ở cho rằng Canada có đủ nhà ở hoặc người Canada thậm chí có thể thừa nhà ở. Do đó, họ cho rằng nguồn cung tăng có thể không giải quyết được tình trạng nhà ở vượt khả năng chi trả. Lập luận như vậy mâu thuẫn với thực tế rằng trong số các nước G7, Canada có ít hộ dân nhất trên 1.000 dân, theo ghi nhận của một báo cáo gần đây của Ngân hàng Nova Scotia. Ngân hàng ước tính rằng từ năm 2016 đến năm 2020, 100.000 căn hộ bổ sung sẽ phải được xây dựng để duy trì tỷ lệ nhà ở trên dân số ở mức năm 2016.
Tuy nhiên, tình trạng cung không đủ cầu đã là một vấn đề nổi cộm tại Canada trong nhiều thập kỷ qua. Ngân hàng ước tính để đạt được mức trung bình của G7 là 471 hộ trên 1.000 cư dân, Canada sẽ cần thêm 1,8 triệu chỗ ở.
Báo cáo của hội đồng B.C. đã được gửi đến Bộ trưởng Tài chính của Canada, Chrystia Freeland. Tuy nhiên, các chính phủ trên khắp Canada cần thận trọng trong việc xem xét báo cáo và nhận ra rằng trừ khi các hạn chế về nguồn cung được giải quyết, việc đánh thuế chủ nhà để hạn chế nhu cầu nhà ở sẽ không đủ để khôi phục trật tự giá nhà ở tại Canada.
Comments